Cô gái Sài Thành mua vé máy bay đi Hà Nội chỉ vì tình yêu dành cho phố cổ
Hà Nội bé thế thôi nhưng chưa bao giờ tôi đi hết được các con phố, ăn hết được những món ngon của Hà Nội và nếm hết những vị nhàn nhạt nhưng sâu lắng.
36 phố phường - nơi mà còn đọng lại chút rêu phong nắng không với tới, nơi mà dòng xe tấp nập đi nhưng không để lại dấu khách chân bộ hành. Một chút dư vị còn được chắt lọc, còn lặng mình trước những đổi thay của đô thị, người Hà Nội tự hào về điều đó.
Phố cổ Hà Nội, bạn phải dùng com tim, nhìn bằng tâm hồn để cảm nhận, khi đã rung động thì không thể nào dứt áo ra đi được. Ngày không nắng của một trời chiều thu trên phố cổ thật tuyệt vời, những dòng du khách cứ ùn ùn kéo đến, cứ thong dong trên vỉa hè lâu lâu tạt vào những cửa hàng, các phòng tranh...tạo nên nét riêng biệt
Trước đây từng có một cô gái Sài Thành mua vé máy bay đi Hà Nội cũng chỉ vì tình yêu dành cho phố cổ. Là ánh nắng vàng sóng sánh bên song cửa sổ, là nét trầm mặc cổ kính của những mái ngói cổ trên phố Hàng Bông, Hàng Đào, là hương hoa sữa ngào ngạt đầu phố đêm đêm, là nét duyên thầm dịu dàng của người con gái Hà Nội trong tà áo dài Việt trước tháp Rùa nghiêng soi bóng cầu Thê Húc...
Cho tôi yêu thêm những con phố nghìn năm tuổi này, thêm một chút, một chút nữa thôi. Để gió mang hương hoa đọng lại, để nghe nốt bản dương cầm còn dang dở, để người nhớ người trong xao xuyến ưu tư.
36 phố phường - nơi mà còn đọng lại chút rêu phong nắng không với tới, nơi mà dòng xe tấp nập đi nhưng không để lại dấu khách chân bộ hành. Một chút dư vị còn được chắt lọc, còn lặng mình trước những đổi thay của đô thị, người Hà Nội tự hào về điều đó.
Phố cổ Hà Nội, bạn phải dùng com tim, nhìn bằng tâm hồn để cảm nhận, khi đã rung động thì không thể nào dứt áo ra đi được. Ngày không nắng của một trời chiều thu trên phố cổ thật tuyệt vời, những dòng du khách cứ ùn ùn kéo đến, cứ thong dong trên vỉa hè lâu lâu tạt vào những cửa hàng, các phòng tranh...tạo nên nét riêng biệt
Trước đây từng có một cô gái Sài Thành mua vé máy bay đi Hà Nội cũng chỉ vì tình yêu dành cho phố cổ. Là ánh nắng vàng sóng sánh bên song cửa sổ, là nét trầm mặc cổ kính của những mái ngói cổ trên phố Hàng Bông, Hàng Đào, là hương hoa sữa ngào ngạt đầu phố đêm đêm, là nét duyên thầm dịu dàng của người con gái Hà Nội trong tà áo dài Việt trước tháp Rùa nghiêng soi bóng cầu Thê Húc...
Cho tôi yêu thêm những con phố nghìn năm tuổi này, thêm một chút, một chút nữa thôi. Để gió mang hương hoa đọng lại, để nghe nốt bản dương cầm còn dang dở, để người nhớ người trong xao xuyến ưu tư.
Không có nhận xét nào