Tin Mới

Truyện ngắn: Đừng rời xa em thêm một lần nữa - Kirisaki Chương 3

Hắn hỏi câu đó khiến tim nó như nhói đau lại nó không thể nói thêm lời nào mà bỏ đi.

- Này đợi đã!

Hắn đuổi theo nó và một lần nữa hắn giữ tay cô lại hỏi:

- Cô hãy trả lời tôi: Chúng ta đã từng gặp nhau có phải không?

- Có lẽ vậy đó.

Nó nói khiến hắn lại càng tò mò thêm. Hắn định hỏi thêm thì nó đã vội chạy đi mất với hai hàng nước mắt lăn dài trên má. Nó thầm nghĩ:

- Chắc chắn đó là Dương Lãnh Băng mà mình đã từng biết mà sao bây giờ hắn lại không nhớ mình cơ chứ? Không, không đó không phải là cậu ấy, cậu ấy đã chết rồi mà tất cả là vì mình, vì mình nên cậu ấy mới phải chết. Đó là sự thật phải không?

Nó chạy đi, chạy mãi, chạy mãi mà không biết mình đang đi đâu cho đến khi nó thấy một đồng cỏ bao la với những bông hoa Diên Vĩ tuyệt đẹp. Nó đã dừng lại ở đó ngồi dưới một gốc cây, đó chính là gốc cây mà nó và hắn đã từng gặp nhau. Chính nơi này nó đã gặp một cậu bé mà nó xem như người thân trong nhà. Mẹ nó mất sớm, nó sống với ba. Ba nó là giám đốc của một công ty nổi tiếng vì vậy gia đình nó rất giàu. Nó còn có người anh trai hơn nó 5 tuổi. Gia đình nó đã từng sống rất hạnh phúc cho đến một ngày mẹ nó qua đời vì tai nạn giao thông, nó đã khóc rất nhiều, nhiều lắm. Nó rất sợ mất đi người thân, rất sợ. Rồi một ngày nó gặp được hắn ở chính nơi này, nó đã xem hắn như người thân, chơi với hắn, tâm sự với hắn rất nhiều. Nhưng rồi nó lại để mất hắn, đó là cú sốc rất lớn đối với nó. Nó đã từng nghĩ ''Chắc là những người mà mình yêu thương sẽ không bao giờ ở bên mình mãi mãi được.''


Này sao cô chạy ra tận ngoài này vậy hả tôi đuổi theo cô mà mệt đứt cả hơi đấy.

Hắn nói.

- Anh chạy theo tôi làm gì, có ai bắt anh đâu mà anh phải làm vậy?

Nó nói.

- Chỉ là tôi có dự cảm không lành, may mà cô không sao.

- Tôi có làm gì đâu hả, bộ anh nghĩ tôi định tự tử sao hả. Mơ đi nha tôi còn muốn sống chưa muốn chết đâu. Tôi phải sống mới được chứ... hức hức.

Nó nói trong những hạt nước mắt. Thấy vậy hắn hoảng hốt:

- Này cô sao vậy hả, tôi làm gì khiến cô khóc thì cho tôi xin lỗi nhé.

Hắn lo lắng. Nó lấy tay quẹt nước mắt nói run run:

- Không có gì đâu chỉ là tự dưng muốn khóc thôi à.

- Vậy tôi sẽ đãi cô cái gì đó nha đừng khóc nữa.

Hắn nói khiến cho cô ngây cả người. Hắn cũng đã dỗ cô như vậy trước đây cũng đã rất lo lắng khi nó khóc. Nó bình tĩnh lại và nói:

- Được rồi nói là làm đấy nhé, quân tử nhất ngôn.

- Ừ. Vậy cô thích gì?

Hắn nói.

- Vậy anh đãi tôi tối nay đi, nhà hàng nào cũng được, miễn là ngon.

Nó nói.

- Được rồi vậy tối nay hẹn cô 7 giờ nhé, tôi sẽ đến đón cô. Hãy đưa địa chỉ nhà cho tôi.

- Được rồi.

Nó nói và đưa địa chỉ nhà cho hắn.

Không có nhận xét nào